Sunday, June 19, 2011

Con đường của Tuấn-Học tiếng Anh Hội Việt Mỹ

Ganh đua cùng bạn bè trong lớp như Duy Tấn, Quang Thanh đã đưa Tuấn đến với chương trình tiếng Anh Hội Việt Mỹ. Cuối năm lớp 7, Tuấn tham dự cuộc thi kiểm tra năng lực tiếng Anh và anh được xếp vào lớp 4/12. Lớp học tổ chức vào ban đêm. Từ lớp 4, anh tiếp tục học đến lớp 7, cũng là lúc đất nước thống nhất.  Tuy thế, Tuấn chưa được học với một giáo viên nước ngoài nào dù chương trình mang tên Hội Việt Mỹ. Tuấn cũng không có ấn tượng gì sâu sắc về chất lượng của chương trình ngoài một vài buổi anh đến đọc sách tiếng Anh ở thư viện của văn phòng trên đường Lý Thường Kiệt, Huế.

Trong lớp, anh chỉ làm quen với một học viên ngồi bên cạnh, xấp xỉ lứa tuổi của Tuấn và là con trai của một vị đại tá quân đội. Cả hai, Tuấn và anh ta có lẽ là học viên nhỏ tuổi nhất. Còn lại, đa phần là sinh viên, lính tráng và những người đã đi làm việc. Sau lớp học, người đón kẻ đưa rất đông, đa phần người đón đi xe máy hoặc xe Jeep quân đội. Học xong, Tuấn phải đạp xe về nhà, xa khoảng chừng 7 cây số, từ trung tâm thành phố ra ngoại thành trên con đường không có một chút ánh đèn điện. Anh còn phải qua một đồn lính địa phương trên đường về làng. Để không bị bắn nhầm, Tuấn có sáng kiến treo một vỏ hộp sữa vào tay lái, bỏ vào ít viên sỏi lắc tiếng kêu leng keng để cho lính canh biết có người đang đi.  Nhiều hôm, không chuẩn bị sẵn dụng cụ, anh phải đi đường vòng qua làng Lại Thế.  Nhờ vậy, đã xãy ra một chuyện vui khiến khó quên trong đời.

Lại Thế là nơi các quan triều Nguyễn cư ngụ. Mỗi khu nhà có vườn rộng hàng ngàn mét vuông. Phía trước thường có cổng tam quan. Thậm chí, có vị quan còn xây những cột lớn chạm trỗ rồng phượng rất ấn tượng. Con đường nho nhỏ chạy trước làng một bên là ruộng lúa. 

Một hôm trên đoạn đường làng Lại Thế, dưới anh trăng mờ, Tuấn phát hiện hai bóng đen trước mặt. Anh dừng xe quan sát. Nhớ lại những câu chuyện ma Tuấn thường nghe kể, muốn phân biệt ma hay người hãy nhìn vào đôi chân. Quá sợ hãi anh quay đầu nhìn về thành phố Huế với ánh điện hừng sáng ở chân trời. Về đâu bây giờ?  Anh liều lĩnh lấy hết sức mình đạp thật nhanh xông vào hai bóng ma trước mặt để vượt qua. Ầm! tiếng thét thất thanh của hai cô gái đi bộ trên đường. Một cô bị hất văng xuống ruộng lúa. Thì ra đây là hai cô Ánh và Nga đi học buổi tối trên đường về nhà.  Do cả hai mặc váy đồng phục nên từ xa, Tuấn không thể phân biệt ma hay người và đã gây ra một tai nạn đáng yêu.

No comments:

Post a Comment