Có thể nói nghề khảo sát cầu đường là một trong những nghề gian khổ nhất. Việc chọn lao động phổ thông vào đội khảo sát chỉ cần hai yếu tố, trẻ và biết làm tính. Nếu một người có điều kiện được chọn lấy một nghề trong xã hội, ít ai muốn đi vào nghiệp này. Ngoài việc sống lang thang đây đó, ở vùng núi Phú Yên, Khánh Hòa, nghề khảo sát đồng nghĩa với sốt rét rừng, vì hầu như ai làm việc trong nghề này đều mang bệnh sốt rét. Tuấn cũng là một người bị nhiễm căn bệnh quái ác ấy.
Có lẽ với những lý do như thế, các thành viên đội khảo sát của Tuấn cũng xuất thân từ nhiều nguồn rất đặc biệt. Những người lính của chế độ cũ, Minh “xụi:, Vinh, Quang, Tường, Chờ …họ tham gia nghề khảo sát là lựa chọn tốt nhất để khỏi phải thất nghiệp và nếu không có việc làm họ sẽ bị đưa đi khai phá các vùng kinh tế mới. Những thành viên trẻ hơn gia nhập đội khảo sát có thể vì không thi đậu đại học, hoặc không đủ điều kiện kinh tế theo học trung học.
Hoàn cảnh của Đức, một thành viên trẻ nhất đội, rất đặc biệt. Đức ít nói và thường tránh xa các cuộc tụ họp đàn hát hay nhậu nhẹt tập thể. Tuy nhiên, do khỏe mạnh và lớn xác, Đức thường xung phong mang vát những thứ nặng nhất nên anh không bị ganh ghét hay bị cô lập trong tập thể. Ngoài những ưu điểm này, một chút vật chất đời thường cũng dễ làm mềm lòng những người khác, lúc nào Đức cũng sẵn sàng chia sẻ thuốc lá, cà phê cho những ai cần đến.
Đức thường gần gũi Tuấn để học thêm về ban đêm. Qua đó, Tuấn nhận thấy anh ta rất thông minh và có chính kiến trong những câu chuyện xãy ra hàng ngày trong độ,i mặc dù Đức ít khi tham gia phát biểu. Tình bạn xuất hiện giữa hai người trẻ tuổi nhất trong đội. Tuấn và Đức thường thức đêm đọc sách, học tiếng Anh hoặc đi cà phê với nhau mỗi khi về nghỉ ở thành phố Nha Trang. Xa nhà, có thêm một nơi để lui tới, Tuấn cũng cảm thấy bớt cô đơn mỗi khi rảnh rỗi. Cũng chính từ tình bạn ấy, Tuấn khuyên Đức nên học thêm bổ túc văn hóa để hoàn tất chương trình cấp 3. Sau khi tốt nghiệp phổ thông, Đức cũng đã tiếp tục ghi danh vào đại học bách khoa ngành cầu đường, hệ tại chức.
Thấm thoát đã bốn năm, một hôm Đức vẻ mặt như người mất hồn đến gặp Tuấn để hỏi ý kiến, về việc ông Chuẩn, trưởng phòng tổ chức cán bộ của xí nghiệp thông báo sẽ không cấp giấy giới thiệu cho anh vào Sài Gòn dự thi tốt nghiệp. Lý do ông nêu ra khá nghiêm trọng, Đức không đạt tiêu chuẩn là công nhân tiên tiến trong 5 năm liền. Anh có số ngày nghỉ việc nhiều trong năm và lại không phải là đoàn viên thanh niên… Tìm hiểu thêm, Tuấn phát hiện lý do tiềm ẩn người cán bộ tổ chức kia không chịu nêu ra, Đức đã dính líu vào một việc liên quan đến pháp lý khi còn chưa đủ tuổi thành niên. Anh bị đuổi học khỏi trường Võ Tánh, sau này đổi tên là trường Lý Tự Trọng. Đức gia nhập vào đội quân khảo sát cũng chính từ lý do ấy.
Tuấn đã suy nghĩ rất nhiều các giải pháp để giúp Đức hoàn thành chương trình đại học. Anh hiểu Đức là người có tư chất thông minh và đã chứng kiến Đức nỗ lực như thế nào trong quá trình bốn năm qua nên hết sức thông cảm. Hơn thế, anh tin rằng Đức là người tốt,việc anh phạm sai lầm trong quá khứ có thể do nhiều hoàn cảnh đưa đến. Khi thấy Đức dáng vẻ thiểu não, anh sợ hắn ta phẩn uất có thể dẫn đến tự tử thì nguy.
Lúc ấy, năm 1988, vào thời điểm cả nước sục sôi vì Trung Quốc lấn chiếm quần đảo Trường Sa. Tuấn gợi ý cho Đức viết đơn tình nguyện nhập ngũ. Tuấn thừa hiểu trong số người tình nguyện, Đức ít có khả năng được chọn vì quá khứ của cậu ta đã có vết chàm. Tuy vậy, để mọi chuyện xảy ra theo ý muốn và có kết quả thật đãm bảo, Tuấn còn đề nghị Viên, kết nạp Đức vào đoàn trước khi nhập ngũ. Trong mắt mọi người ở công ty, Đức giờ đây thật đáng là một anh hùng.
Mọi chuyện diễn ra êm thắm, Đức nộp đơn xin vào thành phố HCM dự thi tốt nghiệp và anh đã hoàn thành mục tiêu học tập của mình. Một thời gian sau khi tốt nghiệp đại học, Đức được chuyển sang phòng thiết kế. Về sau anh di dân sang Úc. Từ đó đến nay, Tuấn chưa hề gặp lại anh bạn trẻ đầy cá tính này.
No comments:
Post a Comment