Hồi nhỏ, cứ đến mùa thả diều là tôi rất khổ sở vì không thể
làm một con diều có thể bay cao để mang ra cánh đồng thi thố với các bạn trong
làng.
Giờ đây, nhớ lại tôi đã hiểu vì sao cánh diều của mình không
thể vươn cao. Là bởi con diều của tôi làm bằng giấy vở học trò, lại dán bằng
cơm nguội. Thêm vào đó, thân diều buột bằng chỉ may và do tôi lèo lái bằng dây
thả diều là những sợi chỉ may bao xi măng. Vì thế, tuy ở đồng lúa đã gặt xong đầy
gió, con diều do tôi tự làm không thể vươn cao.
Ý tưởng cánh diều ngược gió trở lại khi tôi gia nhập đại gia
đình Hòa Bình. Bài hát “Cánh diều ngược gió”, cùng cách sống của TGĐ Lê Viết Hải
đã giúp tôi hiểu làm sao để cánh diều có thể vươn cao, bay xa.
Nhà thơ Mường Mán, chủ quán Ruốc món Huế có mấy câu thơ, học
trò ai cũng thích: “Đi một mình tim sẽ mồ côi. Tóc sẽ lệch đường ngôi không đẹp.”
Có nghĩa là đơn độc thì không thể đi xa. Bài hát của anh Hải thì ngược lại, vì
cánh diều Hòa Bình được làm bởi những “Ông bạn đồng hành”, và chúng được làm bởi
những vật liệu tốt nhất.
Quả vậy, Hòa Bình hiện nay là một công ty sở hữu những công cụ
và phương pháp quản lý tiên tiến nhất. Đó là hệ thống PMS, BIM, ISO9001, ISO14001… cùng với những
phương tiện thi công hiện đại tương đương các nước Hàn Quốc, Nhật Bản và EU.
Không những thế, cánh diều Hòa Bình còn được tập thể lèo lái
để có thể vươn xa. Tôi còn nhớ, PTGĐ trẻ nhất Lê Quốc Duy có lần phàn nàn tại
sao phải có gió ngược để vươn cao? Giao thừa năm nay, thầy Trường viết: “Chúc tất
cả chúng ta ngược gió để bay lên cao, nhưng sau đó xuôi gió để bay thật xa” đã
giải bày cho câu hỏi đó.
Hồi tưởng lại cánh đồng và con diều hồi nhỏ, so sánh với câu
chuyện kinh doanh của Hòa Bình hiện nay, tôi cảm thấy may mắn vì đã có cơ hội gắn
bó với đội ngũ lãnh đạo Tập đoàn. Đặc biệt, đã làm việc bên cạnh anh Hải trong
thời kỳ Hòa Bình bức phá để trở thành một trong những công ty xây dựng hàng đầu
của cả nước.
Tất nhiên, tôi sẽ không bao giờ quên được hình ảnh người thuyền
trưởng tài ba, đức độ, tự tin và luôn lạc quan lèo lái cánh diều Hòa Bình vươn
cao và bay xa.
No comments:
Post a Comment